Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

Bà như “Quan Âm tóc rối”.

Bà như “Quan Âm tóc rối”
Chỉ cho mẹ con những lối vào đời
Nắm tay mẹ mãi mãi không rời
Mẹ dù lớn vẫn như còn thơ ấu.
 
Đến lượt mẹ làm “Quan Âm tóc rối”
“Quan Âm”hiền, “Quan Âm” khóc tỉ ti
“Quan Âm” chịu thương, “Quan Âm” lành lẽ
“Quan Âm” buồn khi con đã vắng xa.
 
Những chiều đông ngọn gió la đà
“Quan Âm” mẹ mơ hồ ngồi tựa cửa
Phía chân mây có con cò cánh lửa
Chở bên mình một nỗi nhớ đầy vơi
 
Cò ơi nào hạ cánh xuống chơi
Đừng chở nữa nỗi niềm xa thăm thẳm
Trên đồng chiều dập dờn cò dáng mỏng
Chớp dông nào vần vũ giữa yêu thương
 
Con mải mê việc đèn sách xa phương
Lòng mơ tới những chân trời gợi mở
Những cánh buồm xanh trập trùng hơi thở
Biển dạt dào sóng cuộn những đam mê
 
Một sớm mai con sẽ quay về
Rồi ấm áp nắm bàn tay “Quan Âm” mẹ
Cánh hoa hồng buông lơi nhè nhẹ
Vũ trụ quanh mình bừng sáng tin yêu
 
Con sẽ hát lời thương từ sáng đến chiều
Con sẽ ra vườn thủ thỉ lời của nắng
Con sẽ mỉm cười mỗi lần nghe “Quan Âm” mắng
Đội mũ vào, cảm ốm đấy con ơi!
 
Con sẽ rủ thêm một “đội” để chơi
Để bày trò chọc trêu “Quan Âm” mẹ
Để khúc khích, để dỗi hờn, để thơm nhè nhẹ
Gò má nào đang cằn cỗi nỗi nhớ mong
 
Để cùng nhau ngồi ngắm những đêm trăng
Nghe sao thở những lời rất khẽ
Nghe giọt trăng lăn từ tim lặng lẽ
Nắm tay nào, “Quan Âm” Bố kề bên
 
Càng đi xa, càng khôn lớn thêm lên
Con càng hiểu những “Quan Âm tóc rối”
Vòng tròn yêu thương dạt dào tiếp nối
Xa để gần! Xin Bố mẹ, cứ tin con!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét